Trẻ ở giai đoạn này vui, khóc, có hành động tiếp theo dựa theo ký ức của bản thân.
Trẻ nhớ đường đi đến bệnh viện mà trẻ đã bị tiêm lần trước, vừa đến góc ngoặt là trẻ phát khóc như bị châm lửa, hoặc mẹ vừa cầm chiếc túi xách thường mang theo khi đi ra ngoài lên, thì trẻ đã chạy ra phía cửa và reo “Ah, đi chơi!”.
Trẻ đặc biệt nhớ những việc tạo ấn tượng mạnh như điều vui vẻ, điều đáng sợ… Ngoài ra, đây cũng là giai đoạn trẻ học được khả năng tự suy nghĩ về sự vật, sự việc.
Tuy nhiên, về thời gian trôi qua, trẻ hầu như hiểu được nhưng điều gì cũng cho là thuộc về “hôm qua” chính là đặc trưng lớn của trẻ ở giai đoạn này.
“Hôm qua, bà đã cho con xe ô tô!”. Dù việc bà đến đã là việc xảy ra từ trước đó rất lâu, nhưng trục thời gian mà trẻ sử dụng khi nói chuyện lại là “hôm qua”. Trục thời gian của trẻ ở giai đoạn này được hình thành theo kiểu “hiện tại (bây giờ) và quá khứ (= hôm qua)”.
Khi trẻ nói chuyện về những việc đã xảy ra trước “hôm qua” thì bạn không cần cố gắng sửa bằng được rằng “đó là “hôm kia” mà”, bạn sử dụng các từ vựng chỉ thời gian trong cuộc hội thoại như “hôm qua”, “hôm kia”, “ngày mai” … thì tự nhiên trẻ sẽ học được cảm giác về thời gian và học được từ vựng đó.
Trẻ ở giai đoạn này vui, khóc, có hành động tiếp theo dựa theo ký ức của bản thân.
Trẻ nhớ đường đi đến bệnh viện ... Xem thêm
Trẻ ở giai đoạn này vui, khóc, có hành động tiếp theo dựa theo ký ức của bản thân.
Trẻ nhớ đường đi đến bệnh viện mà trẻ đã bị tiêm lần trước, vừa đến góc ngoặt là trẻ phát khóc như bị châm lửa, hoặc mẹ vừa cầm chiếc túi xách thường mang theo khi đi ra ngoài lên, thì trẻ đã chạy ra phía cửa và reo “Ah, đi chơi!”.
Trẻ đặc biệt nhớ những việc tạo ấn tượng mạnh như điều vui vẻ, điều đáng sợ… Ngoài ra, đây cũng là giai đoạn trẻ học được khả năng tự suy nghĩ về sự vật, sự việc.
Tuy nhiên, về thời gian trôi qua, trẻ hầu như hiểu được nhưng điều gì cũng cho là thuộc về “hôm qua” chính là đặc trưng lớn của trẻ ở giai đoạn này.
“Hôm qua, bà đã cho con xe ô tô!”. Dù việc bà đến đã là việc xảy ra từ trước đó rất lâu, nhưng trục thời gian mà trẻ sử dụng khi nói chuyện lại là “hôm qua”. Trục thời gian của trẻ ở giai đoạn này được hình thành theo kiểu “hiện tại (bây giờ) và quá khứ (= hôm qua)”.
Khi trẻ nói chuyện về những việc đã xảy ra trước “hôm qua” thì bạn không cần cố gắng sửa bằng được rằng “đó là “hôm kia” mà”, bạn sử dụng các từ vựng chỉ thời gian trong cuộc hội thoại như “hôm qua”, “hôm kia”, “ngày mai” … thì tự nhiên trẻ sẽ học được cảm giác về thời gian và học được từ vựng đó.
Thu gọn